Chapter 4 – New School, New Beginning – Part 3
LUHAN POV
“Này, những người khác đâu rồi? Đáng lí ra họ phải ở đây bây giờ chứ? Họ rất yêu đồ ăn mà.” Tôi hỏi Sehun và Minseok hyung.
“Kris và Suho hyung có vài việc cần phải giải quyết ở văn phòng, vì hiệu trưởng nhờ họ giúp. Họ ăn hai cái bánh mì sandwich rồi đi tới văn phòng rồi. Chanyeol, Kai, Baekhyun, Tao và Chen muốn ăn thịt nướng nên họ đã ra ngoài ăn. Lay nói cậu ấy vẫn còn no vì cậu ấy đã ăn quá nhiều vào bữa sáng.” Minseok hyung trả lời.
“Làm sao mà họ có thể ra ngoài vậy? Thường thì chỉ có những anh chị năm cuối mới được ra ngoài vào giờ nghỉ trưa mà.” Sehun băn khoăn.
“Em đã quên rằng nhóm chúng ta có hai người là những học sinh quyền lực nhất của trường sao. Kris và Suho là chủ tịch và phó chủ tịch Hội đồng học sinh. Nhớ chứ? Họ đã năn nỉ Suho cho họ ra ngoài ăn.” Minseok trả lời.
“Hôm nay cũng chỉ có ba chúng ta ăn thôi.” Tôi nói.
Tôi bắt đầu ăn bữa trưa của mình. Trong khi tôi đang ăn mì, tôi ngẩng đầu lên và thấy một cậu bé khá là nhỏ nhắn với khuôn mặt thiên thần đang đi về phía chúng tôi.
“Xin chào, rất xin lỗi vì làm phiền các cậu khi ăn. Nhưng, tớ có thể ngồi ở chỗ này chứ? Những bàn khác đã có người ngồi hết rồi. Tớ sẽ ăn nhanh thôi. Tớ sẽ không làm phiền cuộc nói chuyện của các cậu đâu.” Cậu ấy hỏi một cách chân thành và trông có vẻ khá là bối rối.
“Tất nhiên là cậu có thể. Đúng không hyung?” Sehun nói.
“Tất nhiên. Không cần phải lo lắng như vậy đâu. Cậu cứ ngồi xuống và ăn đi.” Tôi nói.
“Cảm ơn cậu”
“Cứ tự nhiên đi, tụi tớ không có ăn thịt cậu đâu. Cứ tận hưởng bữa trưa của cậu đi!”
“Cảm ơn các cậu” cậu ấy nói lại lần nữa.
Cậu ấy ngồi xuống cạnh Sehun và bắt đầu ăn đồ ăn của mình. Trong khi miệng nhai một miếng khoai tây, cậu nhìn xung quanh căn tin với đôi mắt nai to lớn của mình, ngây thơ như một chút thỏ. Làm như vậy khiến cho cậu rất đáng yêu. Tôi quay sang Minseok hyung và nói với anh ấy:”Cậu ấy thật dễ thương, hyung. Em thật muốn ôm cậu ấy. ”
Minseok hyung gật đầu và nói:“Yeah. Cậu ấy rất đáng yêu, không phải sao? Anh cũng muốn ôm cậu ấy nữa. Nhưng cậu ấy chỉ mới gặp chúng ta thôi. Nên đừng làm cậu ấy sợ.”
“Yeah em biết mà.” Tôi đồng ý với anh ấy.
SEHUN POV
Tôi chẳng thể nào ngừng nhìn về phía chàng trai kia và cậu biết rằng cả anh Luhan lẫn anh Minseok cũng không thể ngừng nhìn. Lúc tôi vừa thấy cậu ấy, tôi cảm thấy cơ thể mình cứ như vừa bị điện giật vậy. Tôi sống cũng đủ lâu để biết về nó. Tôi đã từng thấy nhiều thứ dễ thương rồi. Tuy nhiên, chàng trai nhỏ bé này đánh bại hết những thứ đó. Cậu ấy ở mức độ hoàn toàn khác. Tôi thật muốn ôm cậu ấy và nhéo má cậu ấy.
Bản thân tôi không ngừng lại được nữa rồi. Tôi nhéo má cậu ấy và ôm cậu ấy thật chặt. Trời ạ. Cảm giác thật tuyệt. Cậu ấy giật mình và sốc nặng. Vì vậy tôi thả cậu ấy ra. Luhan và Minseok hyung cũng rất là sốc. Luhan hyung cuối cùng cũng nói ra “Sehun! Tại sao em lại làm vậy? Em đã làm cậu ấy sợ rồi đấy.”
“Cậu ấy dễ thương quá. Em mất kiểm soát. Em không có ý làm cậu ấy sợ. Xin lỗi cậu… Tên cậu là gì vậy?”
“Tớ tên là Do Kyungsoo.” Wow kể cả tên của cậu ấy cũng đẹp nữa.
“Tớ xin lỗi, Kyungsoo.” Tôi giải thích với Kyungsoo.
“Tớ ổn mà. Tớ chỉ không thích người khác đụng vào mình.” Cậu ấy nói. Nó làm tôi cảm thấy mình có tội.
“Tớ sẽ không làm vậy nữa đâu.” Tôi nói.
“Được rồi. Hãy quên chuyện đó đi và tiếp tục ăn bữa trưa của chúng ta thôi.”Minseok hyung nói.
“Chúng ta hãy nói về chuyện khác đi.” Luhan gợi ý.
KHÔNG AI POV
“Uhm. Được.” Kyungsoo đồng ý.
“Chúng ta chưa giới thiệu về bản thân chúng ta mà phải không? Tớ là Luhan. Tớ học năm 2. Rất vui được gặp cậu.”
“Tớ là Sehun. Tớ cũng học năm 2. Rất vui được gặp cậu, Kyungsoo.”
“Anh là Minseok. Anh học năm 3. Rất vui được gặp em. Nhìn mặt em, anh đoán là em học năm nhất đúng không?”
“Đúng vậy. Em là năm nhất. Hôm nay là ngày đầu của em. Rất vui được gặp các hyung.”
“Em nghĩ như thế nào về trường chúng ta? Ngày hôm nay của em như thế nào?” Minseok hỏi.
“Khá ổn ạ. Trường SM rất tốt. Các tiết học rất hay ạ. Giáo viên giảng rất dễ hiểu.” Kyungsoo nói trong khi nhìn họ. Vẻ ngoài của họ rất nổi bật khiến cậu càng thêm lo lắng. “Luhan hyung có vẻ ngoài hơi nữ tính tí với mái tóc màu nâu đỏ. Anh ấy giống như một mỹ nam từ một bộ phim. Sehun hyung cũng rất đẹp trai với mái tóc vàng bạch kim. Minseok hyung dễ thương hơn Luhan và Sehun vì má mũm mĩm của mình.” Kyungsoo nghĩ.
Sau đó, họ bắt đầu một cuộc trò chuyện khác. Những hyung nói rất nhiều. Họ nói về trường học hoặc một câu chuyện cười. Kyungsoo chỉ lắng nghe, mỉm cười và gật đầu. Cậu không có bất cứ điều gì để nói nên cậu giữ im lặng. Sau đó, Sehun hỏi “Em chán lắm không? Sao em không nói chút nào hết vậy? ”
“Thật thú vị khi nghe cuộc nói chuyện của mọi người. Em thường không nói nhiều. Em chỉ lắng nghe mọi người nói chuyện.” Kyungsoo thuyết phục ba hyung. Kyungsoo bối rối, làm cho cậu dễ thương hơn trong mắt của những người khác.
“Em thật dễ thương, Kyungsoo.” Minseok nói.
“Không. Phải là cực kì dễ thương đấy Kyungsoo.” Luhan phản bác.
“Sai rồi. Cậu ấy là siêu cấp dễ thương luôn ấy.” Sehun trả lời cương quyết.
Cậu không biết phải nói gì ngoài cảm ơn “Cảm ơn các hyung. Các hyung đều rất đẹp trai. Em nghĩ rằng em nên đi ngay. Em muốn đi xung quanh và tham quan trường học. ” Cậu đứng dậy và chào tạm biệt họ với một nụ cười.
“Các anh có thấy rằng khi em ấy cười môi tạo thành hình trái tim không?” Sehun hỏi.
“Yeah, anh cũng thấy vậy. Đối với anh, em ấy là một thiên thần.” Luhan nói
“Em ấy thật hoàn hảo đến từng chi tiết.” Minseok xoay lại để nói.
-Thời gian trôi qua-
Các tiết học đều kết thúc. Kyungsoo đang trở lại văn phòng hồi sáng. Khi cậu đang đi, cậu gặp và chào cô Yoona “Chào cô Yoona, thật vui khi gặp lại cô.”
“Oh, em đây rồi. Cảm ơn em vì đã đến đây. Ít ra cũng có người coi trọng chuyện này. Những học sinh mới chẳng ai thích một chuyến đi xem xung quanh trường cả.” Và cô nói “Suho, đây là học sinh mới.”
SUHO POV
Hôm nay là một ngày khá là mệt mỏi. Quá nhiều việc để làm. Trở thành Phó hội trưởng Hội học sinh chẳng hề dễ tí nào. Ít nhất, không phải lúc nào cũng bận chỉ là bận vào những dịp đặc biệt như đầu năm thôi. Tôi thở dài và nghe cô Yoona gọi tôi “Suho, đây là học sinh mới.” Ồ đúng rồi tôi phải làm hướng dẫn cho người mới tham quan trường.
Tôi bước ra khỏi văn phòng của tôi và đi đến cô Yoona. Cô ấy giới thiệu cậu bé này cho tôi “Đây là Do Kyungsoo. Em ấy là sinh viên năm nhất. ”
Cậu bé cúi đầu chào và mỉm cười với tôi. Nụ cười của cậu có một sức mạnh kì lạ, như phép thuật khiến tôi quên đi tất cả mệt mỏi và làm cho tôi cảm thấy rất vui vẻ. Cậu ấy đã cho tôi có một cảm giác khá kỳ lạ. Tôi trấn tĩnh bản thân mình và nói: “Anh là Suho nhưng tên thật của anh là Kim Joonmyeon. Rất vui được gặp em. Bây giờ chúng ta hãy bắt đầu chuyến tham quan của em. ”
Tôi hướng dẫn cậu ta đến tất cả các địa điểm quan trọng trong trường, nói với cậu về tất cả chi tiết cần thiết của mỗi phòng. Tôi nói cho cậu biết về các chính sách và quy định của trường. Tôi cũng nói với cậu về những ngày nghỉ học, lễ hội và các chuyến dã ngoại của trường. Tôi đã làm chuyện này nhiều lần rồi vì vậy chuyện này dễ như ăn bánh. Kyungsoo khác những sinh viên khác mà tôi đã dẫn họ đi tham quan. Những người khác dường như rất chán. Một số sẽ nói rằng họ đã có một cái gì đó để làm và về sớm trước khi chuyến tham quan thậm chí kết thúc. Một số còn thậm chí không bận tâm đến những gì tôi nói. Không giống như những người khác, Kyungsoo lắng nghe tôi một cách cẩn thận và chú ý đến tất cả mọi thứ tôi đã nói. Tôi cũng nhận thấy rằng đôi mắt nâu mở rộng lớn hơn khi cậu rất ngạc nhiên về điều gì đó mà cậu chưa bao giờ tưởng tượng ở trường này có thể làm gì đó khác thường… Tôi phải thừa nhận rằng cậu thực sự rất dễ thương. Khi tôi nói chuyện về trường, cậu cũng nhìn tôi và tặng tôi một nụ cười nhỏ. Nó giống như cậu khuyến khích tôi tiếp tục.
KYUNGSOO POV
Điện thoại của tôi bắt đầu rung. Tôi lấy nó ra khỏi túi và đã thấy một tin nhắn. Tôi mở nó lên và đọc.
———————————————————————————————-
From: Cậu Yunho
Xin lỗi Kyungsoo. Có vài việc xảy ra ở chỗ cậu làm, vì vậy cậu sẽ tới trễ 30 phút.
Cậu sẽ đón con sau kkhi hoàn thành vài việc đó.
To: Uncle Yunho
Không sao đâu ạ. Con có thể tới thư viện ngồi và chờ cậu được mà.
———————————————————————————————-
“Có chuyện gì sao?” Suho hỏi tôi.
“Oh. Không có gì chỉ là cậu Yunho của tôi sẽ đón tôi trễ thôi.”
“Chuyến tham quan đến đây là kết thúc. Em có thể tới bất kì nơi nào em muốn. Anh vẫn còn vài việc để làm nên anh đi trước nhé. Bye”
“Em sẽ tới thư viện bây giờ. Bye.”
“Oh chờ đã Suho hyung, em có vài việc cần hỏi anh. Khi nào thì em sẽ nhận được chìa khóa tủ của em?”
“Sáng mai, em nên gặp cô Yoona ở văn phòng. Cô ấy sẽ đưa cho em.”
SUHO POV
Tôi thà đi chơi với cậu ấy hơn là trở lại làm việc. Ở cạnh cậu thú vị hơn.
KYUNGSOO POV
Tôi đến thư viện và cố gắng để tìm một cuốn sách hay để đọc. Tôi đã ngạc nhiên khi thư viện rất là lớn. Tôi nghĩ rằng nó chỉ giống như trong Harry Potter. Chỉ có một vài học sinh ở đây. Vì hầu hết trong số họ phải đi về nhà rồi.
Tôi tìm thấy một cuốn sách với tựa đề rất hay. Tuy nhiên, nó không hay lắm vì vậy tôi đã quyết định tìm cuốn khác. Tôi chợt nhớ có một cuốn sách mà tôi luôn luôn muốn đọc, vì vậy tôi đã đi lại với giá sách, tôi quét mắt lên một số kệ để tìm cuốn sách đó. Vì đây là một thư viện khổng lồ, tôi chắc chắn họ sẽ có. Cuối cùng tôi đã tìm thấy nó. Khoan đã, tại sao nó lại nằm ở trên cùng của giá sách? Làm thế nào tôi có thể lấy được nó bây giờ?
KRIS POV
“Cô Seohyun, đây là tất cả các thủ tục giấy tờ cho tuần này. Và đây là danh sác tất cả các cuốn sách sẽ được vận chuyển về đây. “Tôi nói
“Cảm ơn em Kris. Chắc em mệt lắm. Sao em không ngồi xuống và nghỉ tí đi.” Cô ấy nói.
“Cảm ơn cô. Em chắc sẽ…”
Khi tôi bước vào một cái bàn, tôi thấy một thứ đã hoàn toàn thay đổi cuộc sống của tôi. Một cậu bé nhỏ nhắn, mong manh đang nhảy lên như một chút thỏ cố gắng để đạt được một cuốn sách từ một kệ hàng đầu. Tôi đã rất sốc bởi vì cậu ấy thật dễ thương làm sao. Cậu cứ nhảy và nhảy. Cậu có một cái gì đó giống như một vầng hào quang dễ thương và vô tội xung quanh cậu ta, trời ạ, tôi đang nói gì vậy? Cái này có phải là một ảo tưởng không. Chắc là sự mệt mỏi khiến tôi bị như thế này. Tôi dụi mắt của tôi và cậu vẫn còn ở đó. Tôi chỉ đứng đó nhìn cậu. Tôi đi lại gần hơn để giúp cậu ta vì cậu ta trông quá bất lực khi cố gắng để lấy được cuốn sách đó.
“Để tôi giúp cậu.” Tôi nói. Cậu ấy ngừng nhảy lên. Bằng một cách thật dễ dàng, tôi đã lấy được cuốn sách ấy cho cậu ta. Cậu đứng thở hổn hển vì mệt. Tôi đưa cuốn sách cho cậu ấy và cậu ấy cười ngượng ngùng và nói “Cảm ơn cậu. Tôi đã cố gắng để lấy cuốn sách này gần hơn 10 phút rồi.”
“Không có gì. Thật vui khi giúp cậu.”
“Sao cậu còn ở đây vậy? Cậu nên về nhà bây giờ chứ?” Tôi nói
“Còn cậu thì sao? Sao cậu còn ở đây.” Cậu ấy nói
Tôi hắng giọng và nói “Uhm. Tôi là Hội trưởng Hội học sinh nên tôi phải ở lại và làm một vài việc. Tiện thể, tôi tên Kris. Cậu là?”
“Tôi là Do Kyungsoo.” Thậm chí tên của cậu ấy cũng thật dễ thương. Khoan đã, tại sao mình lại nghĩ như vậy?
“Tôi đang chờ cậu tôi đến đón.”
“Ồ vậy cậu muốn đọc cuốn sách ấy để giết thời gian.”
“Uhm. Đúng vậy”
“Nhìn cậu khá là lạ, nên tôi nghĩ cậu là học sinh mới. Cậu luôn được chào đón đến văn phòng của tôi bất cứ khi nào cậu muốn. Tôi sẽ sẵn lòng giúp đỡ cậu.” Tôi cầu mong trong đầu là cậu ấy sẽ đồng ý. Nhưng vẫn có một suy nghĩ nói rằng tôi phải dừng lại cách cư xử như thế. Có 2 cái suy nghĩ khác nhau đang đấu tranh trong tôi.
“Được thôi. Cảm ơn, tôi sẽ tới nếu tôi cần giúp đỡ.” Đó là những gì tôi muốn biết.Tôi cười thầm
Điện thoại của cậu ấy cuối cùng cũng reo lên và cậu ấy nói “Đến giờ tôi phải về nhà rồi. Tôi có thể mượn cuốn sách này về nhà mà đúng không?”
“Đúng vậy. Đi đến cái bàn ở đầu thư viện, cô Seohyun sẽ giúp cậu làm điều đó”
“Cảm ơn cậu lần nữa. Bye.”
Tôi vẫ đứng đó nhìn cậu ta. Khi cậu ấy hoàn tất các thủ tục mượn sách, cậu ấy xoay lại nhìn vào tôi rồi tặng tôi một nụ cười lớn. Cậu cuối người chào tôi rồi vẫy tay tạm biệt.
Lúc đó, tôi biết là trái tim tôi đã trúng mũi tên của thần Cupid.
KYUNGSOO POV
Tôi vào trong xe của cậu và cậu hỏi tôi “Ngày đầu tiên của con như thế nào?”
“Khá tốt ạ. Tốt hơn những gì con nghĩ.”
“Tuyệt lắm”
Chúng tôi về đến nhà và tôi đi lên lầu tắm. Hôm nay là một ngày dài và tôi đã kiệt sức lắm rồi. Tắm xong, tôi bước xuống phòng ăn.
“Kyungsoo, nói cho dì biết về ngày đầu tiên của con ở trường mới đi.” Dì tôi nói
“Con thực sự mệt mỏi sau một ngày dài ở trường. Con sẽ nói cho dì biết vào ngày mai.”
Tôi ăn xong bữa tối và đi vào phòng để nghỉ ngơi. Tôi kiểm tra điện thoại của mình. Tôi thấy tin nhắn từ Doojoon và Hyunsik hỏi về ngày đầu tiên của tôi ở trường. Tôi chỉ nhắn tin lại cho họ “Rất ổn. Tớ sẽ nói cho các cậu biết chi tiết vào ngày mai. Hôm nay tớ quá mệt mỏi rồi. Chúc ngủ ngon. “